MỘT VÒNG PHILBIZ - CEBU

Cebu là địa điểm dừng chân thứ hai trong chuyến du hí 11 ngày của Tony. Nơi mà Tony sẽ dành khoảng 5 ngày để khám và phá.
Mình làm cái quick review cho anh em nào muốn qua đây du lịch nhé. 
#Philbiz 

1. SÂN BAY VÀ KHÁCH SẠN

Tony bay từ Boracay sang Cebu mất khoảng 1 tiếng đồng hồ. Các bạn có thể lựa sát giờ bay ra check in cũng được. Mình đi ra rõ sớm xong ngồi ngáp như nghiện ở sân bay nó chán gọi là chán. Đáp xuống sân bay ở Cebu thì cái ấn tượng đầu tiên nó vả vào mặt mình là giá taxi mồi chài hơi bị cao. Mình vừa kéo cái vali ra cửa thì một chị đon đả chạy ra hỏi có gọi taxi không. Mình bảo có và đưa địa chỉ khách sạn thì bả báo giá 700p trọn gói. Mình tặc lưỡi bảo thôi tao tự book xe. Mở grab lên mà mạng di động ở Philbiz này nó như kiểu yếu sinh lí ấy, vuốt mãi không lên. Tony kéo vali ra bên ngoài gọi taxi bên ngoài, rất thú vị là có nhân viên họ hỗ trợ sắp xe, giá mở cửa là 40p và họ dùng đồng hồ đo nên tới khu khách sạn mới hết có 235p thôi.

Khách sạn mà Tony nghỉ chân là Maayo hotel. Bước xuống xe là nhân viên khách sạn chạy ra mở cửa kéo hành lí các thứ, nhìn bề ngoài phải nói ưng thiệt sự. Đẹp quá làm mình quên luôn cả mệt. Khách sạn này mình không cần trả trên booking, check-in trả là được. Thủ tục nhận phòng làm ở tầng 7 và phía sau quầy lễ tân là một không gian thoáng mát, ánh sáng tự nhiên rộng rãi tươi tắn. Mình được nhân viên đưa lên phòng và mở phòng ra thì phải nói là chỉ muốn leo lên giường luôn. Kiềm chế lắm ý vì người toàn mồ hôi nên phải đi tắm ngay mới nhảy lên giường được.

Tony đi đúng vào dịp nghỉ lễ của người Phillipines nên thành ra là cái khách sạn nó như kiểu nhà mình ấy. Cả cái nhà hàng to chà bá có năm sáu nhân viên thôi, nhưng cũng chỉ phục vụ một mình mình. Sướng! Đi như kiểu nay ta bao toàn bộ chỗ này nhé! Điều đáng kể là Buffet ở đây có 2600p/4 người. Mà họ bảo nhiều lắm mày không đủ đầu người không nên gọi. Nhưng mình bảo tao thích cứ để tao ăn xuất 4 người đi. Gọi cho đã xong lúc mang ra hú hồn luôn. Ăn ngập mồm là có thật. Buổi tối lên skybar ăn hàng và uống cà phê. Phiêu!

2. ĐI LẠI, ĂN UỐNG VÀ VUI CHƠI

Đi lại thì mình đi taxi hoặc đi bộ. Đi taxi thì nhớ nhắc họ mở đồng hồ nhé. Taxi ở đây họ không ép giá hay làm bậy như ở Manila nên các bạn cứ yên tâm. Giá mở cửa là 40p thôi, đoạn đường đi sẽ có tính km. Gần thì đi bộ luôn cho lẹ. Thành phố mình đến lúc họ nghỉ lễ nên cảm giác như nó sống chậm một cách lạ thường.


Ăn uống ở Cebu thì cũng rất nhiều. Thực ra Tony không có xem trước review là quán nào quán nào chơi ở đâu đâu. Mình đi theo cảm hứng. Thích thì đi chán thì tìm chỗ loanh quanh ngồi ngắm người, tưng tửng vậy đó. Chỗ ăn mà Tony thấy ưng nhất là một quán Nhật Bản. Hơi khó tìm, nhìn bề ngoài nó lạnh lùng và hơi ma mị một tí. Lúc đầu còn không muốn bước vào, tưởng đâu linh địa của yêu ma chốn nào. Nhưng khi bước vào thì thật sự sung sướng vì điều hoà mát rượi. Tony gọi một vài món ở đây và một chung rượu Sake. Từ không gian tới đồ ăn bày trí mùi vị tới phục vụ đều rất là ưng. Tony chấm 9/10 điểm. Và đốt hết 6000p cho một bữa nhâm nhi Chill Chill này.

3. ĐỊA ĐIỂM KHÁM PHÁ

Cebu có rất nhiều địa điểm đẹp để đi tham quan các bạn ạ. Xưa du học sinh sang Phil học tiếng anh ở đây cũng rất đông. Các bạn chắc là nắm rõ và sành sỏi hơn một thanh niên du lịch trái mùa như mình. Tuy nhiên thì Tony cũng tranh thủ đi thăm và khám phá một vài nơi để chuyến đi được trọn vẹn.

Tony sẽ kể một kỷ niệm đáng ghi nhớ trong lần đi này!

NHÀ CỔ
Thực tình là lúc viết bài này là khoảng 1 tháng sau chuyến đi nên mình cũng không còn nhiều cảm xúc và cũng không nhớ được nhiều về Cebu nữa. Nhưng những gì mình còn đọng lại chắc chắn là rất sâu đậm. Một trong những ngôi nhà cổ của Cebu từ thế kỷ 17 là Yap-Sandiego. Lúc ban đầu Tony nghĩ chắc là một nhà hàng nên tính vào xem có menu gì ngon ngon không. Nhưng khi tới gần hơn thì thấy nó cũ kỹ hơn mình tưởng, trên tường treo nhiều những biểu tượng tôn giáo hay tương tự rất kỳ lạ và có chút rợn tóc gáy. Lúc này là gần 7h tối, mình ngó vào trong nhìn hoài và gọi rõ to nhưng không có ai đáp hết. Nghiêng sang bên phải xem thì thấy mấy đồ nội thất rất cổ nhưng tinh tế cùng một mặt người sáng bừng từ cổ lên trán. Hãi thiệt sự, lão nhìn thấy mình cũng giật bắn người xong nhào ra trước mặt, Tony thì suýt co cẳng chạy luôn may vẫn kịp nghe cái gì đó mà não mình cảm nhận là tiếng Anh. Đúng rồi, tiếng Anh, hắn đang nói tiếng Anh với mình. Phù!

Giờ mới nhìn rõ là một thanh niên tầm 30 đổ ra, đen như Bao đại nhân và đang cố gắng nói là 100p vé vào, chỉ được xem + chụp ảnh không sờ vào hiện vật. Mình cũng đánh bạo bước vào bên trong và gửi 100p. Trong đầu vẫn hơi lo không bít tí có bắt mình đi nấu cao không.

Tầng dưới kê mấy bộ bàn ghế tràng kỉ, điêu khắc tinh xảo, trên bàn bày biện nhiều bát đũa, đèn bàn, đế nến rất đẹp và sang trọng. Các bức tranh và tủ đồ cũng rất bắt mắt. Tony có hỏi và xin phép được chạm vào một vài món để cảm nhận cái cổ vật từ mấy thế kỷ trước này. Nhưng một giây sau thì mình thấy bản thân ngu thiệt sự. Nhỡ mà vỡ hay làm sao thì đền ốm. Nên đoạn sau chỉ nhìn không sờ nữa.

Tầng hai là phòng khách, phòng ngủ và cả phòng ăn nữa. Đồ đạc bày biện rất nhiều cảm giác họ đang phô hết những gì quý giá nhất của căn nhà ra và du khách sẽ thấy cái sự sang trọng và giàu có tới mức nào của gia chủ. Họ đều là những người theo Công Giáo nên tượng thờ Đức Mẹ hay Chúa Jesus rất nhiều cùng các đồ lễ vật quý giá khác. Tony thì nhìn thấy và rất sửng sốt với bộ sứ 4 cô cách cách vận đồ thời nhà Thanh. Thật sự là tất cả những món đồ ở đây đều giá trị. Không biết chủ nhà thời xưa giàu tới mức nào nữa và bản thân cũng thấy thật phấn chấn khi được tận mắt nhìn thấy những món đồ đẹp đẽ này. Bảo sao người giàu cứ thích sưu tập với đấu giá ^^

Ngoài ra còn lặn biển, ngắm núi rất nhiều hoạt động. Nhưng Tony mới có 6 ngày đi phơi nắng biển Boracay xong giờ đen như mọi và cũng hơi ngán hải sản rồi nên không đi nhiều nữa. Chỉ sống chậm lại và làm những việc bình thường không có thì giờ để làm.

By Tony Dun 

Liên hệ tìm việc: 
FB: Tony Dun
TG: @tonydun88