PHILIPPINES HỒI KÝ - NHỮNG CÁI TẾT OIZOIOI

Mấy mùa bánh tét có nhân
Mấy mùa Philbiz có cần ai thương

Trải qua mấy ngày Tết 2023 thật nhiều khung bậc cảm xúc từ nghi ngờ tới bất ngờ, từ vật vã đến nghiệt ngã. Tony lại nhớ về những lần ăn tết hú hồn khi làm việc tại #Philbiz này. Nhân dịp hôm nay mồng ba Tết tương đối rảnh rỗi ngồi ngẫm lại những câu chuyện đầu năm.

CÁI TẾT NĂM 2016

Tony không thể nào quên được bài học đầu đời cũng là bài học đầu tiên ở #Philbiz mà đến giờ vẫn còn thấm. Năm ấy làm tại một công ty tầng 10 tòa Solaier tên là 威尼斯, Tony cũng vừa mới gia nhập công ty này không bao lâu. Thiệt tình đây không phải lần đầu ăn Tết xa nhà nhưng là lần đầu ăn Tết một mình, xung quanh không có ai thân thích. Chiều hôm 30 là vui nhất. Công ty an bài một cái bảng toàn lì xì đỏ rực rỡ. Một cái bàn dài kê toàn là hộp iPhone iPad rất là hoành tráng với một đứa lần đầu xuất ngoại như mình.
 
Đúng 18h là cái lễ bốc thăm bắt đầu. Mọi người ai cũng hồi hộp. Phần thưởng lớn nhất là 288000php tức khoảng 5000$, thời ý công ty trả đô la nhưng tiền lì xì thì trả bằng peso. Ai cũng háo hức xem có nhận được phần thưởng to nhất kia. Mình cũng háo hức lắm, thấy mọi người hoặc là cầm cái hộp iPhone hoặc là ôm cái hộp iPad thật là ngưỡng mộ, riêng cái lì xì to nhất cuối cùng cũng tìm thấy chủ, một bạn nữ người Tứ Xuyên. Riêng Tony ăn ở tốt quá nên bốc được 8000p thôi. Nói chung lần đầu cảm nhận không khí tết Philbiz cũng rất là vui rất là hồi hộp. Tuy chưa may mắn nhưng vui là được. Buổi tối công ty mở mở tiệc tại tầng 2 COD, một chỗ sang chảnh đắt đỏ bậc nhất Pasay thời đó. Ưng lắm vì đồ ăn tươi ngon đã thế sếp còn tặng mỗi người 1 lì xì 10000p nữa. Riêng Tony được hẳn hai cái vì giúp vợ lão ý bế đứa con ( bé tự dưng theo mình) để hai vợ chồng sếp đi phát. Tổng lì xì được 28000p, tối về khoe ba mẹ um xùm. Vui.
 
Đúng chiều m1 Tết thì một bạn đồng nghiệp người Malai hỏi Tony có tiền không, mẹ ruột nó đi lễ chùa bị Tai nạn nên cần tiền gấp lắm. Có tiền cho nó vay để cứu mẹ chứ hôm nay m1 Tết thế này ở nhà xảy ra chuyện gì nó áy náy cả đời. Hứa là nhận lương sẽ trả mình ngay. Sẵn trong người có 28k peso tối qua mới nhận mình chả ngần ngại đưa luôn. Nghĩ cũng khổ thân, chuyện bất ngờ chả ai mong muốn. Đến chưa hết tết cũng ngày m3 như hôm nay thì hành chính thông báo thanh niên Malai kia đã trôm hộ chiếu ( nó làm quản hộ chiếu nên tự ý lấy ra được) và chạy mất. Hỏi ra mới biết nó không chỉ vay mình mà vay rất nhiều người, số tiền cụ thể bao nhiêu không rõ nhưng có hơn 10 người cho vay tiền rồi, trung bình thì 10-15k, nhiều xíu thì 20-30k tính ra cũng hơn 200k peso. Một con số khá lớn so với thời lương 5000rmb/1 tháng. Công ty cũng thông báo ai tự ý cho vay thì tự chịu. Công ty không có nghĩa vụ chi trả các khoản nợ đó.
 
Bài học đầu tiên của Tony về lòng tin với con người. Nó đáng giá 28k peso.

CÁI TẾT 2018

Năm 2018 là một năm đáng ghi nhớ trong đời Tony. Một năm mà mình đang gánh còng lưng số nợ tính theo tiền tỉ. Tony lúc này đã đầu quân cho một đơn vị mới, một công ty mới và một vị trí cũng khá mới mẻ. Khác với công ty trước mình là người Việt duy nhất còn lại toàn người Trung, cty này lại là sự pha trộn giữa Trung – Việt – Cam – Malai. Mình dính rớp người Malai trước kia nên chơi hơi bị thận trọng. Đội Cam thì cũng dễ chịu và hay trò chuyện nhiều nói chung tình đồng đội ban đầu rất là tốt đẹp.
 
Tết năm ấy cũng vui lắm, chiều ba mươi chơi đập trứng vàng, mỗi người bốc một số thứ tự xong tới lượt thì chọn một trái mà phang. Nào là nước hoa xịn, đồng hồ hiệu, túi xách hiệu đến tiền mặt từ 100$ đến 1000$. Nói chung là hơi bần bừa tí nhưng không khí cũng nhộn nhịp. Tối thì chủ cty thuê ba dãy phòng KTV – BAR năm ngày liên tục từ đêm 30 đến hết mồng 4. Cứ tan ca là xuống đó có người phục vụ. Ăn uống hát hò nhảy đầm thoải mái con heo nái luôn.
 
Hồi đó còn trẻ trung, còn có thể quay quay theo điệu nhạc và rồi lại say say theo độ cồn như nâng nâng cho đến khuya từ khu bar của resort về tới khu ktx thì tự dưng có bà người Cam bả ôm mặt khóc nức nở, cũng tối m3 như tối nay. Tony cùng mấy người cùng ngồi lại vừa nghe bả kể vừa vỗ muỗi. Trong lúc đầu vẫn nồng hơi rịu thì có một anh trót lỡ mồm tiết lộ mức lương của người Việt cho bả nghe. Ngày hôm sau là toàn bộ đội Cam nó ghét người Việt ra mặt. Chả là lương đội Cam làm đủ 1 năm mới bằng người Việt thử việc nên tụi nó không thích, thấy bất công, thấy khó chịu và không muốn hợp tác làm cùng nhau nữa.
 
Bài học thứ nhì về việc khoe khoang. Mức lương bao nhiêu tự mình biết là ổn rồi.

CÁI TẾT 2023

Năm covid thứ tư vừa mới sang được gần một tháng, lịch âm là ngày thứ 3. Người ta Tết này xúng xính váy hoa nhưng mình thì vừa có ba ngày Tết thật là yomost quá đi.
 
NHẬT KÝ 3 NGÀY TẾT QUÝ MÃO
 
Ngày 30 Tết. Trúng thực
Không biết là ăn cái qq gì mà bụng cứ đau âm ỉ, khó chịu như chướng khí. Người cũng mệt mệt, buổi chiều phải chuồn vô phòng họp ngồi vật vờ nhưng không cải thiện lắm. Chắc tại Tết nên ăn uống hơi linh tinh.
Tối đi ăn uống với mấy anh em bên TG mà mới ngồi uống chưa hết hai lon bia là đã phê như phê cần rồi. Bụng thì cứ ọc ọc. Cố đến qua giao thừa là mò về nhà.
Về đến nhà vẫn lết đi chúc Tết các bạn rồi đến lúc về lại làm thêm lon bia nữa mà uống không hết. Nằm vật vạ đến sáng tính nghỉ nhưng vì lời hứa với các em đi lễ đầu năm mà ngóc đầu dậy.
 
Ngày mồng 1 Tết. Chạy rồi hay bị bắt rồi?
Buổi chiều là lúc khắp các bộ phận sẽ rộn ràng đi chúc Tết nhau, mục đích chính là vui vẻ, tăng sự gắn kết và đương nhiên là nhiều lì xì nữa. Tony vẫn “đến ngày” nằm bẹp một chỗ chả đi đâu. Mọi người trong tổ vẫn đi làm bình thường duy nhất chỉ có một bạn không thấy tăm hơi đâu. Ban đầu ai cũng bảo chắc say rồi cho đến tận chiều tối cũng không thấy tin tức gì. Có chút lo lắng nhé. Rồi bắt đầu các biên kịch nghiệp dư ngồi viết đủ các kịch bản sẽ xảy ra cho bạn ý. Hoặc là chạy mất người rồi hoặc là bị bắt rồi. Tony thì cũng tham gia và khẳng định bạn đó uống say mèm và đang phê như thịt dê tái chanh.
 
Buổi tối tan làm lại đi với đội GZ lại là ăn uống nhậu nhẹt nhưng khá là vui và ưng cái bụng. Tăng hai thì các anh muốn đi đánh Mahjong một đội về ngủ còn Tony và vài đứa em thì rủ nhau đi Bar, đang vui thì phải mò về vì vài chuyện giận tím người. Cũng có làm phật ý vài người nhưng chuyện đó bàn sau.
 
Ngày mồng 2 Tết. Chó mèo vẫn kêu ăng ẳng.
Đi làm đúng giờ và cả đội ai cũng ngóng xem bạn đồng nghiệp kia nay có đến không. 12h rồi 1h rồi người vẫn không thấy đâu. Ai cũng sốt ruột và lại phải chạy qua tận nhà bạn đó để xem người ta làm gì bận gì mà gọi di động không được, nhắn tin không rép. Mất hết tung tích.
 
Hai thanh niên đi rồi về báo cáo rằng ở nhà khóa cửa, gọi ầm ầm mà không thấy người đâu. Chỉ có chó mèo là kêu ăng ẳng lên thôi. Mọi người lại tìm cách liên lạc mà không ăn thua. Không giữ được nữa phải thông báo cấp trên xin ý kiến hậu cần rồi lại thông qua hậu cần làm việc với tòa nhà rồi lại đủ thứ lên để mở cửa phòng. Cứ tưởng vườn không nhà trống nhưng người vẫn nằm đó, ngủ, gọi không muốn dậy. Lập tức phải đưa đi viện kiểm tra ngay xem có vấn đề gì không? Chả biết cần Mỹ hay cần Phil mà nói tóm lại các bạn tránh xa cần cỏ ra nhé. Hư người lắm!
Một người làm ảnh hưởng cả tập thể, ăn cái Tết cũng không yên.
 
Bài học số ba không nên dính vào tệ nạn quá nhiều. Chúng ta qua đây mục đích chính nhất là kiếm tiền.
Đừng bao giờ quên điều này!
By Tony Dun 

Liên hệ tìm việc: 
FB: Tony Dun
TG: @tonydun88