MỘT VÒNG PHILBIZ - CHUYẾN DU HÝ CỦA CÁC HRS HỒI 1

By Tony Dun
Author

Hôm rồi hội đồng hương HR “Vietnam-mít” ở Manila có buổi họp phụ huynh vô cùng quý giá. Đúng là các HRs ai cũng bận rộn nhưng đã tề tựu được một con số để có một chuyến đi biển thú vị, một chuyến đáng ghi nhớ, ít ra là T muốn nó như vậy. T không hẳn là viết review gì cả, chỉ là muốn lưu giữ lại những kỷ niệm đẹp những câu chuyện hay để khi nào có thì giờ nhìn lại góc đời ở Manila cũng không thấy rằng mình đang lãng phí tuổi thanh xuân.

Here we go!

HỒI 1 - VÃI CẢ ĐI ĐÁI

Xa xôi mà nói thì T được một gợi ý là thi thoảng rủ ace HRs đi chơi du lịch với nhau một lần, đặng là quen biết thêm nhiều mối quan hệ, lại nữa là tìm hiểu thêm về đất nước con người Philippines. Nói chung là rủ nhau đi chơi thôi. Lần này đi lần đầu vừa thử nghiệm, vừa trải nghiệm, nếu có xúc tác vun đắp tình cảm nữa thì càng hay.

Hôm rồi anh em lúc nhúc rủ nhau lên xe định tạo quả hiện trường giả bị kéo lên xe như tin phake trên mạng nhưng sau những phút chờ bình minh trên đường phố Manila thì cảnh này đã bị dẹp đi. Anh chị em lên xe đếm đủ quân số là khởi hành. Thực ra lần này ngoài những gương mặt ngồi nhậu mòn đít quần ra thì cũng có những gương mặt mới toanh chưa từng gặp. Cũng định giao lưu tìm hiểu một chút nhưng không ai mở lời nên đành im lặng. Và rất nhiều cái ĐỊNH nhưng KHÔNG LÀM nên lại thôi.

Lâu lắm rồi mới có trải nghiệm như đi xe bus ở Việt Nam. Những đoạn phanh gấp, lên số hết sức gay cấn làm mấy đứa nhỏ tim nhảy thình thịch. Lần sau chắc phải tận tình hơn với các em, mua thêm tụi nhỏ bịch bỉm siêu thấm chứ cả quãng đường dài chả được dừng để đi vệ sinh, nhỡ són ra thì lại đẹp mặt. Điểm cộng là anh em không ai dám ngủ nên tận hưởng góc nhìn trọn vẹn về nhà cửa, cây cối, cuộc sống ven đường rất thú vị.

Đến đoạn ra khỏi Manila thì cũng là lúc mà ai cũng díp mắt lại rồi. Bác tài làm một quả căn đường làm bánh xe nó va vào hành lang đi bộ của một cây cầu bắc qua sông làm anh chị em giật thót con tim một phát. Oimeoi! Vẫn ngồi nguyên dạng. XÀM L*N à HOÀN HỒN! Tình huống quá bất ngờ nhưng công bằng mà nói đội HRs đã được luyện thần kinh thép, ứng viên lươn còn được nữa là xe nghiêng tí ăn thua gì. Quả trải nghiệm phê hết sức xong vẫn ngồi trên ghế massage đi tiếp. Chưa đứa nào muốn xuống, hẳn là nhiều thứ hồi hộp để chờ đợi.

Đi được vài phút thì bác tài cho xe dừng trước một trạm xăng để đội tài xế mua đồ ăn. Bác tài vừa có quả lái xe suýt đi vào lòng đất này, đi qua bên đối diện “tàu nhanh” một tí vì đang mắc đái. Chắc chả ai để ý đoạn này nhưng T thì được quả giải trí hết sức mãn nhãn. Bác ra đứng đó một tí rồi xách xách cái quần, quay mặt đi ra đến nửa đường cái thì chắc chưa đái hết nên chạy quay lại đái nốt. Rồi lại xách xách cái quần đi ra nhưng lần này mới đi hết cái vỉa hè lại phải quay lại chỗ bụi cỏ để đái lần ba xong mới về được xe. Chân run run đi hai hàng mà T dù biết cười là không phải phép nhưng không thể nhịn được. Cho em haha phát!

Xe lại chạy và anh chị em lại trò chuyện vì đây là cách duy nhất để giảm tải căng thẳng. T luôn cố gắng truyền tải những góc nhìn tích cực nhất. Ai cũng biết tài xế mà mắc sai lầm 1s thôi thì mười mấy mạng người sẽ ra đi. Nhưng mình sợ một thì họ sợ mười. Chúng ta không phán xét, tạm gác nó sang một bên đã.

Sau khoảng 3 tiếng quãng đường với cảm giác “fast and furious” và quả “google maps” chạy bằng cơm hơi “phê lều (failed )” thì anh em cũng an toàn đến với vùng biển hứa. Tích cực mà nói thì tất cả hành trình đều được “sắp đặt” hết rồi. Tất cả khung bậc cảm xúc đều trọn vẹn, từ đói khát đến hồi hộp, từ bực bội đến sợ hãi nhưng đâu đó vẫn tìm thấy những nụ cười.

Hôm đó nếu T được lead team thì:

– Lên xe có thêm xíu nhạc nhẽo thì mình nhất định tranh làm MC cho mà xem. Vừa được giới thiệu làm quen mọi người vừa giúp gắn kết tình cảm từ sớm.

– T cũng sẽ dặn mọi người kỹ hơn là nên chuẩn bị đồ ăn sáng vì đi sớm nên ai cũng sẽ đói.

– Cả chặng đường xe cộ có vấn đề thì T cũng phải mạnh dạn xin lỗi anh chị em một câu đặng mình cũng là chủ xị.

– Biết là đi xa thì dừng xe ai muốn đi WC thì cũng nên hỏi và dẫn đi chứ thời buổi “hở ra mất ngay” như này thì ai dám đi một mình. Chả lẽ cứ chuẩn bị vài bịch bỉm cho nó yên tâm.

Bình thường cứ mạnh mồm bảo ai chê tao chửi chết nhưng thiếu sót được góp ý thì cũng xin nhận.

Liên hệ tìm việc: 
FB: Tony Dun 
TG: @tondun88 
https://t.me/tonydun88