MỘT VÒNG PHILBIZ - TAGAYTAY QIWELLNESS

Tony Dun
Author

Chả là gần đây một số anh chị em có hỏi Tony gần Manila có chỗ nào đi chơi không. Thiệt tình thì Tony cũng không hay đi du lịch Philippines nhiều lắm. Người ta nói Bụt chùa nhà không thiêng có lẽ cũng đúng. Nhưng mà hôm rồi cũng có cùng anh bạn và hai cô nương trốn khỏi cái “máng lợn” Manila để đi hít tí khí rừng Tagaytay cho nó thêm tí vitamin cuộc sống và được anh hướng dẫn viên bất đắc dĩ kiêm lái xe người Trung dẫn đi một vòng cũng vui và thú vị.

Trộm vía đúng hôm đi thời tiết nắng nhẹ. 11h45 ổng đã gọi reng reng điện thoại giục như giục con dậy đi học. Mình bảo đúng 5p có mặt xong còn gắt như khỉ ăn gừng. Đang ngủ ngon! Nhưng cũng cố gắng 15p sau là thò cái mặt vào trong xe. Lão không bực bội chỉ bảo tao biết ngay mà, hôm qua mày lại quá chén đúng không? Đúng là lão tài xế cái quần què gì cũng biết.

Cả chặng đường hai cô nương đóng vai công chúa ngủ trong rừng còn hai anh trai thì nói đủ thứ chuyện trời biển. Mình nhận trách nhiệm quay vid cho chị ẻm chơi tiktok còn anh kia thì lái xe an toàn. Trước khi lên xe Tony cũng mua ít nước lạnh để mọi người uống. Ai dè uống xong mắc tè quá trời, đi khắp đoạn đường dài không có chỗ mà mà xả cái nhà máy nước. Đến đoạn sắp tức nước vỡ bờ phải gọi ngay ông bạn. Mày mày kiếm ngay chỗ nào cho tao, ở đây có con gái không xài chiêu chai nước được =)) Nó hiểu ý ngay, táp vào một quán bán hoa quả bên đường.

Tony tự tin lắm hỏi thằng nhóc bán hoa quả nhà vệ sinh ở đâu. Nó lắc đầu. Lấy điện thoại ra gõ liền tù tì  “Toilet – Rest Room – Comfort Room – WC” nó cũng lắc đầu. Mấy đứa bảo chắc nó không biết tiếng Anh, anh nói tiếng Tacalog với nó đi. Ơ, mình thì biết mỗi salamat thôi còn biết gì đâu. Đánh liều xuống xe, biểu diễn luôn kéo khóa rồi ra hiệu xong nó chỉ ra tít góc đằng sau cái chỗ như cái chuồng lợn. Oizoioi, nói chung là cũng như Việt Nam mình hồi xưa ấy mà. Lúc quay ra còn mua thêm ít qua quả cho thằng nhóc. Thế mà đến đoạn tính tiền nó khôn lanh hẳn lên!

Tony tự tin lắm hỏi thằng nhóc bán hoa quả nhà vệ sinh ở đâu. Nó lắc đầu. Lấy điện thoại ra gõ liền tù tì  “Toilet – Rest Room – Comfort Room – WC” nó cũng lắc đầu. Mấy đứa bảo chắc nó không biết tiếng Anh, anh nói tiếng Tacalog với nó đi. Ơ, mình thì biết mỗi salamat thôi còn biết gì đâu. Đánh liều xuống xe, biểu diễn luôn kéo khóa rồi ra hiệu xong nó chỉ ra tít góc đằng sau cái chỗ như cái chuồng lợn. Oizoioi, nói chung là cũng như Việt Nam mình hồi xưa ấy mà. Lúc quay ra còn mua thêm ít qua quả cho thằng nhóc. Thế mà đến đoạn tính tiền nó khôn lanh hẳn lên!

Đến tầm 1h thì lên tới khu du lịch, anh bạn biết ai cũng đói nên đã dẫn vào một quán ăn kiểu Tây Ban Nha rất là thú vị. Ảnh bảo món thịt xông khói ở đây vô đối. Ăn hơi mặn xíu nhưng lại cực kỳ ngon miệng. Lão ta rất chi là nhanh nhẹn, đi gọi đồ rồi gọi đồ rồi chờ bưng bê đồ cho anh em. Chuẩn một thanh niên từng bán bảo hiểm oto. Mỗi tội quả gọi nước nhầm 1-3 thành 3-1. Nhưng chính xác là món xúc xích xông khói quá ư là tuyệt vời, chuẩn vị châu âu. Cơm gà cũng rất là ưng cái bụng. Phần nữa là là đang đói thấy bà nội nên ăn gì cũng ngon hết. Chén lưng lưng dạ mới ngoảnh mặt ra xem, cái quán rất chi là xinh ngay cạnh vách núi, nhìn gần thấy những hàng thông xanh mướt, gió thổi rì rào tiếng chim ríu rít. Nhìn xa thấy cái thung lũng xa xa lại nhấp nhô những nhà hàng khách sạn đậm chất châu Âu. Nói chung quán ngon view đẹp. Bốn người ăn mỗi người hết đâu có 1000p. Hợp văn lý!

Ấm cái bụng là hắn lại rủ anh em đi tiếp chặng hai. Lên đỉnh khu kiểu nhà hàng quán cà phê cũng rất chi là đẹp. Nhìn cảm giác đầu tiên là có chút giống giống Bà Nà Hill. Có chút tình cảm luôn ý. Hai cô nương kia thì mải đầu tóc rồi quệt lại son môi để còn chụp ảnh. Hai thằng thì đi lượn một vòng lựa hàng nào ngồi tí cho xuôi cơm với dễ buôn chuyện. Cuối cùng lựa luôn quán Windmill ngay giữa ngã ba. Nghe cái tên thôi là nghĩ ngay tới Don Quixote (Đôn- Ki-Hô-Tê và chiếc cối xay gió). Một không gian đậm chất Thụy Sỹ rất thích hợp cho những lúc sống chậm. Cà phê và đồ uống giá từ 200-300p một ly cũng chỉ ngang với Manila, nhưng mùi và vị thì vượt trên vài bậc. Tony cũng rất bất ngờ có cà phê Việt Nam ở trên bảng menu. Đỉnh! Nhưng xin lỗi mình thèm socola hơn.

Mấy anh chị em ngồi ngoài trời, hôm ý râm mát có chút sương mù nhưng trên đỉnh núi thì phải nói không khí rất dễ chịu. Tránh xa những tiếng ồn xạo l*n ở Manila thì thật là không còn gì sung sướng hơn. Mọi người cùng nhau bỏ cái di động xuống. Nói chuyện chia sẻ những câu chuyện mà bình thường đi làm chẳng khi nào có thì giờ hay có cảm hứng để nói. Mỗi người một kinh nghiệm mỗi người một ký ức. Cái không gian thoáng đãng ấy lại cứ làm cho người ta muốn bộc bạch muốn gần gũi với nhau nhiều hơn. Cái thứ mà vốn dĩ ở nơi ô nhiễm như Manila thì chẳng bao giờ có được.

Hết chuyện cũng là hết socola rồi. Mọi người lại lên xe đi về điểm du lịch chính là Qiwellness.

Suốt quãng đường rừng mỗi căn biệt thự mỗi màu sắc đều gợi một cảm giác yên bình đến lạ thường. Anh bạn bảo. Mày chọn căn này đi, tao lấy căn kia. Sau này dưỡng lão thì tao lái xe chở mày đi dạo. Mình chỉ cười bảo chứ không phải sau này dưỡng lão tao với mày đua xe lăn ở đây sao. Từ khu Windmill sang khu Qi cũng khá là xa. Hai cô nương thì còn ngồi xem lại ảnh ọt cái nào xinh cái nào sửa hỏng cả app chưa ăn thua. Tony với anh bạn lại tiếp tục những câu chuyện phiếm về những lần “hốt cả hền” trong đời. Nói chung đi du lịch nên đi với những người “lắm lời” kiểu như Tony chẳng hạn. Bạn sẽ không bao giờ thấy chán vì dù có buồn thì cũng chỉ buồn ngủ thôi.

Vòng vèo một hồi cũng tới QI. Đây là một spa kiểu hết sức cuốn hút. Cánh cửa đỏ lòm cùng vòm ngói ống cổ điển. Giống kiểu bước chân vào một điền trang nào đó. Bước vào bên trong lúc này Tony mới có dịp thể hiện cái trình tiếng Anh ù ù cạc cạc ra và mọi người sau khi điền thông tin xong thì ra nạp xèng, mỗi người 3900p cho các dịch vụ. Xong rồi thi  chờ để ăn nhẹ trước khi lên thớt.

Mọi thứ bày trí rồi cảnh vật cây cối đều rất cổ kiểu Trung Hoa. Tony nói đùa mình vừa làm quả đăng ký nhập môn môn phái nào đó. Nhìn cái sân giống kiểu trong truyện kiếm hiệp từ nhỏ đã luyện võ công, chạy trên mấy cái lu này này. Anh bạn dẫn ra chỗ lan can kính rồi bảo. Tiếc thế, nay sương mù nhiều, không nhìn rõ cái núi lửa kia. Mày thấy cái cột trắng trắng kia không. Núi lửa đang xì khói đấy. Không biết nao thì nó phun trào. Hồi tháng 6 định đi mà nó sợ phun trào nên đóng cửa. Hẹn mãi không được, tự dưng hôm rồi lại hẹn được. Tý mày bảo người ta kê hai cái ghế massage ra chỗ đằng kia, vừa ấn vừa xem núi lửa. Tuyệt vời lắm.

Rồi vào cái đoạn được cho ăn nhẹ. Ai cũng vẫn còn một bụng socola với ép hoa quả nên thưởng thức đồ ăn nhẹ rất dè chừng. Các món như da lợn chiên giòn hay món salat gì Tony không nhớ tên. Cứ tưởng là ăn nhẹ thế thôi. Ai dè họ bưng ra nguyên con gà to đoành bên trong còn nhét đầy gạo nếp cuốn trong lá sen. Họ bảo hai người một con rồi chia mà bốn đứa tám mắt nhìn nhau há mồm. Nốc sao cho hết chỗ này. Nhìn cũng oải chứ nói gì ăn, thế mà cũng chén được hẳn một cái cánh. Đoạn anh em nhìn nhau bảo no lắm rồi tí massage nó ấn lòi mẹ thịt gà ra thì ngại lắm. Thôi bảo nó đóng gói tí mình mang về. Cứ tưởng thế là xong. Nó lại bày cho cái đĩa cho như mả tổ thằng ăn mày đặng bảo giờ dọn món ngọt tráng miệng lên. Ui chả lẽ chê thì mang ra cái bát nhỏ nhỏ xinh xinh với ít kem và ít hạt ngũ cốc. Nói chung ăn được, duyệt!

Chờ tới giờ thì họ bảo mình có thể xuống bể tắm nóng hoặc lạnh ngâm trước. Mình hôm đó không mang quần bơi nên họ đưa cho cái quần dùng 1 lần mà nó to đùng, mỏng dính và xuyên thất. Ôi mẹ ơi thế khác nào lõa lòa lòa ra đây. Thôi đánh liều đi mặc cái underwear rồi xuống ngồi vậy. Lúc ấy cũng gần 6h tối. Thời tiết trên núi bắt đầu lạnh dần, màn đêm cũng buông xuống nhanh chóng. Toàn bộ khu vực thành một màu tím than, xa xa vẫn còn nhìn thấy cái cột khói trắng và rộng khắp phía dưới là một vịnh biển tĩnh lặng, trong lành. Điểm nhấn là một vài nhà bè nuôi hải sản thi thoảng lại lập lòe ánh đèn và một hai con đường có điện xẻ ngang xẻ bảy cái vùng đồi núi đen huyền. Bức tranh cuộc sống thật bình dị. Lâu lắm rồi mới nhìn thấy, cảm thấy cái gì đó sâu lắng trong lòng.

Đoạn rồi lên tắm tráng lại và mặc lại cái áo tắm để lên cho các cô làm thịt. Tính kê ra góc xa xa để ngắm núi nhưng trời tối rồi nên thôi. Nằm luôn cạnh cái ao cá coi. Mình tính úp tai nghe để nghe nhạc nhưng phát hiện đã hết pin nên đành kệ. Hòa mình với tiếng thác nước chảy róc rách cùng tiếng nhạc du dương của spa. Ta phải nói nó buồn ngủ kinh khủng khiếp. Nằm là ngủ liền họ ấn chỗ này đấm chỗ kia là kệ luôn ấy. Các cô ấy massage rất chuyên nghiệp, làm vừa tới vừa đủ độ, các bài bấm huyệt cũng rất oke. Bằng chứng là bấm xong vẫn đi lại bình thường =)). Trước khi về nhớ tip cho họ chút chút nhé.

Thu dọn đồ đạc và lên xe trở về cái máng lợn thân nhưng không thương kia. Mọi người ai cũng dễ chịu, thoải mái vô cùng nhưng xem ra ai cũng ngáp sái quai hàm. Lên xe hai cô nương chả nói thêm câu gì, xem vài tấm ảnh xong quay đi quay lại đã quá giấc nồng rồi. Tony với ông bạn lại tiếp tục các câu chuyện rồi hát hò ầm ĩ thế mà các nàng vẫn ngủ khì khì. Tài thật. Về đến pasay cũng 10h. Kết thúc một ngày sống thật, sống chậm, sống cho bản thân mình.

Các bạn có thì giờ thì hãy cứ đi cứ tận hưởng, giải tỏa năng lượng tiêu cực nhé. Philippines cũng có những chỗ hay hay, những lúc đáng sống và cần sống cho tuổi trẻ. Không phải Philippines lúc nào cũng là hình ảnh của bề bộn kiếm tiền, của lừa lọc, bán người đâu ạ.

Liên hệ tìm công việc tại Philippines
FB: Tony Dun
TG: @tonydun88