By Tony Dun
Author

LẦN ĐẦU BỊ LỪA LÊN BAR

Hồi ấy, người Việt vẫn còn ít lắm. Đi làm nguyên năm mà công ty không có thêm một người Việt thứ hai nào. Thành ra Tony cũng luôn được các bạn đồng nghiệp China ưu ái, cả nam cả nữ đi đâu cũng “dắt” nó đi theo. Đặng có người phiên dịch hộ vì NÓ biết tiếng Anh. Nói chung lúc ấy còn trẻ, cuộc sống chưa va vấp gì nhiều nhưng máu liều thì chưa bao giờ thiếu. Dù công ty cơ bản là không cho ra ngoài nhất là ban đêm không về ký túc xá thì sẽ đuổi việc luôn. Nhưng mà quy định là của công ty, thực hiện hay không là do nhân viên. Deck thèm nghe nhé! Có dịp là phải mò đi ngay, đi tìm hiểu cuộc sống về đêm ở Manila xem có gì vui.

Quán bar là một trong những tụ điểm luôn được nhiều người trẻ yêu thích. Tony cũng chẳng ngoại lệ, nhưng bình thường thì chỉ ngồi lê mấy quán bar ven biển, gọi một ly cocktail hoặc một chai bia rồi ngồi tán dóc với người lạ. Tony thích thế.

Riết rồi thấy mình làm về là mất hút đi đâu, các bạn ấy cứ đồn đại là thằng này nó chuyên đi bar bủng, ăn chơi đàn đúm. Có ai biết là tui đi luyện tiếng Anh đâu. Họ cứ nghĩ mình ăn chơi lắm. Tiếng xấu đồn xa. Rồi họ nghĩ mình phù hợp. Rồi họ mời mình vào nhóm kín hội riêng để đi chơi với nhau. Rồi chuyện này dẫn đến nhiều chuyện khác thành ra là … Nhưng mà nhớ nhất cũng là lần đầu tiên thì có một kỷ niệm như này

Tầm 10h tối là wechat kêu inh ỏi, đồng nghiệp gọi. Nào là quần áo giày dép đã sẵn sàng, tóc tai vuốt sáp bóng lộn, nước hoa xịt đầy quần. Chả là hôm nay cậu bạn đón sinh nhật, nên cùng rủ nhau đi bar chơi. Bốn thằng đi từ Solaier đến một quán bar Hàn Quốc. Một nơi bên ngoài trông cũng rẻ rách như những nơi khác thôi không phải chốn nào xa hoa. Đi vào là hai nhân viên đứng chặn lại hỏi đi đâu, bao nhiêu tuổi. Mình chưa kịp trả lời thì cậu bạn đưa 2 tờ 100p cho mỗi thằng một tờ vậy là cả lũ đi vào.

Vừa vào trong thì anh quản lý đã chạy ngay ra, tay bắt mặt mừng như kiểu quen nhau lâu lắm. Rồi cậu bạn lại đưa tip để lấy cái bàn ngồi chính giữa đối diện sân khấu. Nó quay sang bảo mình “Nay đi xem biểu diễn”. Mình cũng hồi hộp, lần đầu đi xem biểu diễn tại một quán bar Hàn, chắc có nhóm nhạc nào sang hát chăng. Mà lại không có vé. Nghĩ cũng kỳ kỳ nhưng thôi cứ vào đã.

Không gian tối om sòm, màu đèn lòe loẹt, một người phục vụ dẫn đường len lách qua các bàn khác để vào chỗ đã đặt. Sân khấu vẫn đang trống và có một nhóm nhảy vừa lên. Họ đang nhảy bài “closer – The chainsmokers” đang nổi đình nổi đám hồi đó. Tony thấy cũng hay hay, đúng bài tủ. Nghĩ bụng, quán này thú vị phết. Vừa ngồi xuống là cậu bạn gọi bia với đồ nhắm lên. Nó hỏi mình “game hay girl?”. Huh? Hỏi gì lạ thế, mình buột miệng. Girl! Thế là 2p sau khoảng 40 cô đứng xếp hàng trước mặt làm thằng bé hết hồn. WTF? Nó ghé tai mình, gọi lẹ đi mày. Làm màu hoài? Mình đáp lại, tao biết gì đâu mà gọi. Thế mà sau cũng gọi được.

Hồi 2 viết sau nhé, để nhớ lại đã chứ lâu lâu quên rồi =))
Trước GenZ hay bất kỳ quán Bar do người Việt mở thì chỉ có những lựa chọn như ZZYZX hay tương tự. Hoặc mất strip club mà anh em truyền tai nhau. Nhưng trong phạm vi những bài viết chia sẻ mình sẽ không vẽ đường cho hươu chạy =))

Ghé FB nói chuyện với Tony nhé hoặc qua Telegram (@tonydun88) chia sẻ câu chuyện của các bạn nè.